Lúc chạng vạng, Liễu Ngưng có tới hỏi sư đệ về dự định tương lai, hắn có chút lơ đễnh lắc đầu không muốn nói nhiều.
"Ngươi nên nghỉ ngơi cho tốt."
Đương nhiên y có nghi ngờ về việc mất trí nhớ, song Liễu Ngưng hiểu rõ sư đệ là người như thế nào. Thay vì nói hắn giả vờ mất trí nhớ thì biểu hiện ủ rũ mới đúng là đang làm bộ làm tịch.
Trước kia, Tần Mặc không nói một lời lẳng lặng bỏ đi, hơn trăm năm sau quay lại cũng không có một lời giải thích.
Y tưởng mình sẽ trách hắn, giận hắn, nhưng nào biết tha thứ là chuyện dễ dàng như vậy.
[Anh vẫn chưa tin?]
Hệ thống đã hỏi lại lần nữa trong khi Tần Mặc đang xuất thần.
Lúc nói ra sự thật hệ thống có chút hả hê, thậm chí còn mong chờ được nhìn thấy vẻ mặt ngạc của ký chủ, song hắn chỉ "ồ" một tiếng rồi hỏi tiếp: "Sau đó thì sao?"
Hệ thống chẳng còn cách nào khác ngoài việc giải thích tiếp. Ai bảo anh ta mất trí nhớ làm chi.
Theo hệ thống, thế giới này thực ra là một tiểu thuyết tu tiên chưa hoàn thành. Tiên tôn Liễu Ngưng hào hoa phong nhã đứng đầu đạo tu. Từ hồi nhỏ Tần Mặc đã ghen ghét nhân vật chính, sau này trở thành một ma đầu luôn muốn đối đầu với Liễu Ngưng. Có lẽ do hết ý tưởng giữa chừng nên tác giả bỏ hố, chỉ vội vàng viết kết cục của hai người ở chương cuối.
Tuy cuốn sách không có kết thúc, song một thế giới nhỏ lấy cuốn sách làm nền tảng vẫn ra đời.
Mở đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ma-ton-mat-tri-nho/239468/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.