Lý Hiểu Đình vẫn như cũ mỗi ngày nhắn tin cho Chu Hành Chi, thỉnh thoảng dặn dò cậu một số chuyện, chẳng hạn như trời lạnh đừng để bị cảm lạnh, hoặc là nhớ ăn uống đầy đủ, có khi là kể một cậu chuyện cười làm cho người khác bật cười. Mà Chu Hành Chi không nóng không lạnh trả lời lại, không có nhiệt tình nhưng cũng không có thờ ơ.
Có khi Chu Hành Chi cảm thấy tình yêu của mình đã bị phong ấn từ khi cậu tháo hai chiếc nhẫn ra, cậu chỉ chết lặng chậm chạp đáp lại, không có chút rung động và khát vọng nào. Có lẽ là do đã từng yêu quá nhiều nên đã vắt khô tất cả tình yêu của cậu, đến hôm nay không còn một chút nào nữa.
Đối mặt với thành ý của Lý Hiểu Đình, cậu thậm chí không biết nên bắt đầu từ đâu, cho dù là một câu xin lỗi. Không phải cậu không tin tưởng Lý Hiểu Đình mà là cậu không tin tưởng bản thân mình.
Dần dần cậu không còn suy nghĩ đến những chuyện ngọt ngào và đau khổ năm xưa nữa, giống như cố tình gác lại, hoặc là cố ý phong bế, cậu chỉ biết im lặng và bị động tiếp nhận tất cả những gì cuộc sống ban tặng, yên bình cũng tốt, sóng gió cũng vậy.
Công việc mới nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với khi làm việc ở TE, nhưng cậu lại có chút bất an, tuy đã khép lại quá khứ nhưng cơ bắp đã hình thành thói quen.
Cường độ làm việc cao giúp cho hiệu suất làm việc của cậu cao hơn người khác, cậu chỉ cần ba giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon/988629/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.