Đào Nhiên ngồi trên ghế sofa trong phòng làm việc của Trần Mặc, nhìn một cô gái ở phía đối diện, nghiêng đầu nói với nữ nhân tóc ngắn ngồi trên ghế làm việc kia: "Trần tỷ, đây là trợ lý của em?"
"Ừ. Lần này mặc kệ ra sao hoặc rời đi vì bất cứ nguyên nhân gì, sau đó em tự đi mà tìm trợ lý." Trần Mặc uống một hớp sữa bò, không chút do dự nói ra, rồi vươn lưỡi liếm sữa còn dính trên miệng.
"Được rồi." Đào Nhiên thỏa hiệp, đứng lên nói với cô gái nhỏ kia: "Đi thôi, họp báo sắp bắt đầu rồi."
"Chị đi với em." Trần Mặc đặt cốc sữa bò đã uống hết trên bàn, đứng dậy, cầm di động lên đi ra ngoài cùng hai người.
Đào Nhiên rút một tờ giấy ăn trong hộp giấy trên bàn ra, đưa cho cô: "Trần tỷ, chị lau miệng đi, người khác không hiểu còn tưởng chị làm chuyện gì đó a!"
Trần Mặc lườm nàng một cái, không trả lời đề tài bậy bạ của nàng, cầm giấy ăn lau miệng rồi đi tới cửa thang máy chờ.
Tiểu trợ lý vụng trộm che miệng cười.
Tiểu trợ lý này, đời trước cũng đi theo Đào Nhiên mấy năm, không phải vì Đào Nhiên dễ tính mà vì tiểu trợ lý rất đơn thuần, đối với lời Đào Nhiên nói ra, đều là giây trước vừa nghe giây sau liền quên.
Mà Đào Nhiên đời trước, tuy rằng tính khí khó chiều, nàng cũng chưa bao giờ động thủ với ai, chỉ nói vài lời khó nghe. Những trợ lý trước chính là không chịu được lời nói đả kích của nàng mới bỏ việc, mà tiểu trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-nu-than/458001/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.