Diệp Nhiễm bị đau, sắc mặt tái nhợt kinh hồn.
"Bạch lão sư, thì ra, thế giới bên ngoài rộng lớn như vậy." Diệp Nhiễm vất vả nói xong một câu cuối cùng, miệng hơi mỉm cười nhắm mắt lại.
"Đừng, chờ chút." Tay Bạch Sanh run rẩy đặt lên mặt cô gái, cuối cùng khom lưng, áp má vào khuôn mặt chỉ còn chút ấm áp đang dần lạnh kia, rơi lệ.
Cô không nghĩ tới, cô bé này sẽ từ quê hương xa xôi kia chạy đến thành phố chiến loạn này chỉ vì theo cô, cũng không nghĩ đến đối phương thời gian qua làm sao để sống sót.
"Chờ chút, Bạch lão sư dẫn em đi một nơi rất đẹp." Bạch Sanh mỉm cười bế cô gái lên, thân ảnh cô đơn khiến người ta không kìm được mà khóc.
"Cut!" Trương đạo thỏa mãn từ sau máy quay ló người ra, toàn đoàn phim cũng đều cao hứng vỗ tay rầm rầm.
Vừa nghe Trương đạo hô lên, Diệp Trăn lập tức thả người trong lòng xuống, vẻ mặt cũng thay đổi thành không cảm xúc, không thèm nhìn đối phương, xoay người đến chỗ Trương đạo xem lại cảnh vừa quay được.
Đào Nhiên bị thả xuống cũng không nghĩ gì, tâm tình thậm chí còn rất tốt.
Phúc lợi thật nhiều nha.
Nữ thần không chỉ chạm mặt với nàng, còn bế kiểu công chúa nữa, đương nhiên lúc nàng tựa vào lòng nữ thần, nhân lúc máy quay không quay đến đã tận dụng cọ cọ mặt vào ngực cô.
Nghĩ tới những thứ này, Đào Nhiên vui vẻ, tâm tình bay lên.
Ngày đầu khởi quay, may mắn chỉ một lần đã đạt vì thế buổi tối Trương đạo mời đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-nu-than/457995/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.