Từ tai nghe truyền đến giọng nữ uy nghiêm mà quen thuộc, Tề Duyệt dừng tay một lát, sau khi nhận ra chủ nhân của giọng nói là ai, bút chì trong tay trôi tuột xuống.
“Mẹ…”
Đối phương không phải ai khác. Vâng, chính là người đã gián tiếp thành công làm cho Tề Duyệt và Thẩm Mục Thâm cùng nhau ly hôn – bà Thẩm.
Tề Duyệt kêu tiếng mẹ này, giọng nói có chút lúng túng, run rẩy. Cô và Thẩm Mục Thâm đã ly hôn với nhau, lại còn gọi tiếng "mẹ" này, nghe có chút kỳ quái. Nhưng trước mắt, cô không biết là Thẩm Mục Thâm đã đem chuyện bọn họ ly hôn nói ra hay chưa, cho nên cô vẫn chỉ có thể gọi tiếng "mẹ" này.
“Tề Duyệt, còn với Thẩm Mục Thâm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao khi mẹ rời biệt thự lại nghe người giúp việc nói một tháng trước con đã dọn ra bên ngoài?”
“Thật ra con…” Lúc thời điểm Tề Duyệt còn đang đau đầu nghĩ câu nói để lừa bà, bà Thẩm liền cắt đứt lời cô.
“Mẹ mặc kệ các con có chuyện cãi nhau gì. Nhưng mẹ phải nói cho các con biết, ngày mai gia tộc lại tổ chức bữa cơm gia đình tại nhà cũ, tất cả mọi người phải tham dự. Ông nội dường như có chuyện muốn công bố.”
Đương nhiên Tề Duyệt không dám chất vấn lại. Nếu hỏi là Thẩm Mục Thâm giống ai nhất? Câu trả lời chính là giống mẹ của hắn, luôn làm người ta không giận mà uy*.
*不怒而威 [bú nù ér wēi - bất nộ nhi uy] - không tức giận nhưng vẫn tỏ ra uy nghiêm, khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-nhan-vat-phan-dien/221037/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.