Edit: Packha03 
"Không, là cho em gây chuyện để bớt buồn chán." 
Quả nhiên, Thẩm Mục Thâm cảm thấy cô sống rất nhàn hạ. 
Nhưng cô vẫn không thể không cảm thán sâu sắc sự quan sát của Thẩm Mục Thâm. Cô xác thực không xã giao nhiều, thứ nhất là vì từ ngày đầu tiên cô đã không thể dung nhập được thế giới này. Thứ hai còn là sau một năm không kết giao nhiều người với thế giới này, vòng bạn bè của cô cũng chỉ còn lại Hải Lan, vĩnh viễn không thay đổi người bạn ấy. 
Sau khi mang thai, Hải Lan cũng đi làm, vòng bạn bè quanh quẩn đi chỉ còn vây quanh Thẩm Mục Thâm. 
Ngẫm lại, một người bận rộn vây quanh một người nhàn rỗi như cô, thật sự không biết nên nói anh không đủ bận rộn hay tranh thủ trong lúc rảnh rỗi. 
Nhưng mà Tề Duyệt vẫn có chút tò mò, rốt cuộc Thẩm Mục Thâm đến cùng định cho cô "gây chuyện" gì để làm. 
"Anh nói xem là chuyện gì." Nói thật, gần đây đúng thật là cô thực sự nhàn rỗi đến phát hoảng. 
Lúc trước chưa mang thai, cô còn có thể cả ngày trầm mê trong hội hoạ. Không cần lo hóa chất trong sơn, nhưng sau khi mang thai, cô phải chú ý đến rất nhiều chuyện. 
Vì vậy mấy tháng nay, Tề Duyệt thực sự sắp nuồn bực đến mốc meo. 
"Em còn nhớ rõ lần trước chờ anh ở quán cà phê kia không?" Ýcủa Thẩm Mục Thâm chính là đêm tất niên ăn cơm ở nhà cũ. 
Tề Duyệt suy nghĩ, gật đầu, lần đó ở dưới lầu đợi quả thật có đối diện một quán cà phê. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-nhan-vat-phan-dien/1114430/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.