Edit: Packha03 
Ở Khang Thành có một tập tục, mùng hai của năm mới chính là ngày đi thăm họ hàng, người thân. 
Ông bà ngoại Tề Duyệt đã sớm mất, người thân duy nhất còn lại của cô chính là cậu. Nhưng mười mấy năm trước ông đã định cư ở nước ngoài. Rất lâu mới về nước một lần, cho nên cô cũng không liên lạc gì. 
Không có người thân thích gì, Tề Duyệt quyết định ở nhà. Thẩm Mục Thâm vốn cũng không định ra ngoài, ở nhà giống như Tề Duyệt. 
Chỉ là... 
Anh lại ở nhà cô!? 
Từ sau khi ăn xong bữa sáng, anh không có ý định rời đi. 
Gần đây, kỹ thuật mày dày của người này sử dụng càng ngày càng thành thạo. Đuổi kiểu gì cũng không đi, sau vài lần không có hiệu quả, Tề Duyệt cũng mặc kệ anh. 
Ở bên kia nhà cũ, bà Thẩm gửi tin nhắn Wechat cho Tề Duyệt, kêu cô không cần lo lắng, mọi chuyện Mục Thâm sẽ xử lý. Quả thật, Tề Duyệt đem mọi chuyện vứt hết cho Thẩm Mục Thâm, bản thân cô cũng không có chuyện gì lo lắng cả. 
Tề Duyệt coi như đã hiểu rõ, ở Thẩm gia, "đùi vàng" chân chính không phải là Thẩm lão gia, mà chính là Thẩm Mục Thâm. Đắc tội ai thì đắc tội chứ đừng đắc tội Thẩm Mục Thâm. 
Tề Duyệt may mắn khi xuyên không tới đây không có đối đầu trực tiếp với anh. Bằng không với cái tính tình xấu xa ấy, không biết sẽ trả thù cô như thế nào. Dù sao anh không chỉ xấu xa mà còn có thù tất báo. 
Tề Duyệt chiếm ghế sofa, dựa vào ghế đọc sách. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-nhan-vat-phan-dien/1114420/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.