Edit: Packha03
Đã mấy ngày trôi qua, ngay cả một tin tức của Thẩm Mục Thâm cũng không có, giống như đã hoàn toàn biến mất trước mặt Tề Duyệt.
Không gặp mặt, điện thoại không một cuộc gọi, vốn dĩ theo ước định là cô phải chuẩn bị bữa sáng, mỗi ngày đều đưa qua, nhưng cũng đều không có người ra lấy.
Tề Duyệt có thể chắc chắn rằng, Thẩm Mục Thâm đã bốn ngày nay không có trở về nhà.
Tề Duyệt lại lấy cặp lồng treo bên ngoài cửa phòng Thẩm Mục Thâm, nhìn cửa vẫn đang đóng chặt.
Hai hàng lông mi nhăn lại, gắt gao nhíu lại một chỗ, xem ra Thẩm Mục Thâm thật sự vì lời nói của cô mà tức giận, hắn vẫn trước sau như một keo kiệt như cũ.
Vậy giống như lời cô nói, hắn thật sự sẽ không đối với cô sinh ra ý nghĩ gì khác chứ.
Ý niệm này vừa xuất hiện, Tề Duyệt lập tức vỗ mặt mình, khiến bản thân trở nên tỉnh táo lại.
Mặc kệ có phải là sự thật hay không, đều khiến cho Tề Duyệt hoảng hốt.
Thẩm Mục Thâm cũng không phải là người tồi tệ, hắn rất tốt, chỉ là "tính tình" hơi kém một chút, độc mồm độc miệng, còn có điểm bá đạo.
Được rồi, vẫn là câu nói kia, con người không mấy ai hoàn hảo, chính Tề Duyệt cũng biết điều này, biết rằng cô và hắn không hợp. Cô muốn là một cuộc sống bình thản, mà cuộc đời của hắn đã định là làm chuyện lớn.
Tiếp nữa là cô cũng không nghĩ Thẩm Mục Thâm muốn quay lại cuộc sống hôn nhân, cho nên cô và Thẩm Mục Thâm vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-nhan-vat-phan-dien/1114413/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.