Đã sắp mười giờ, quán cà phê ít khách vô cùng. Quán cà phê mở bản Ballad nhẹ nhàng du dương. Nhưng người ngồi đối diện này khiến Tề Duyệt cảm thấy không khí ấm áp bên trong quán cà phê này bay hết sạch.
Năm phút đồng hồ trôi qua, Thẩm Mục Thâm mặt không biểu cảm duy trì trạng thái hai cánh tay ôm ngực, dùng bộ dáng cao cao tại thượng nhìn Tề Duyệt.
Bầu không khí khẩn trương mà nguy hiểm thế này khiến Tề Duyệt miệng đắng lưỡi khô, vô cùng hy vọng nhân viên nhanh đưa cà phê đến.
Như nghe được tiếng lòng của cô, người phục vụ bưng cà phê đến, Tề Duyệt thận trọng bưng cà phê lên nhấp một ngụm.
“Thẩm tiên sinh, rốt cuộc là anh muốn nói chuyện gì với tôi?” Thực sự không thể nào nhịn được không nói lời nào mà cứ dùng ánh mắt kia nhìn cô. Cảm giác quỷ dị ấy khiến Tề Duyệt không thể nào không lên tiếng hỏi thăm.
Thẩm Mục Thâm liếc nhìn Tề Duyệt, buông hai tay xuống, mặt không biểu cảm bình tĩnh nói.
“Chuyện ly hôn, qua một đoạn thời gian nữa tôi sẽ công bố. Tôi không hi vọng vì chuyện nhỏ này mà ảnh hưởng đến thân thể ông nội.”
Đối với Thẩm Mục Thâm mà nói, tình thân mới là việc quan trọng việc chính là tình thân, chuyện hôn nhất bất quá chỉ là việc râu ria không đáng kể. Tề Duyệt lại cảm thấy việc làm ban đầu không quay lại Thẩm gia, kiên định lập trường ly hôn là đúng.”
“Vậy mọi chuyện bao lâu mới được công bố?”
Dù sao cũng phải cho cô một cái kỳ hạn, cô năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-nhan-vat-phan-dien/1114362/chuong-6-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.