Phái Phái "Ừm." một tiếng, cúi đầu xuống, tất cả cảm xúc mất mát đều viết lên trên mặt.
Tiêu Gia Hữu nhìn chằm chằm Phái Phái, xoay người định đi nhưng trong lòng lại rối như tơ vò.
Hắn nắm chặt bức vẽ trong lòng bàn tay, trong một khoảnh khắc có chút không đành lòng.
Sau khi nhận ra cảm xúc của mình, hắn vội vàng che giấu, âm thầm nghĩ hắn mềm lòng làm cái gì, bản thân mình cũng không nợ gì Phái Phái.
"Nói không có chính là không có." Hắn dừng chân lại, thấy Phái Phái vẫn lẽo đẽo đi theo nên nhấn mạnh một lần nữa.
Đấu tranh tâm lý thật lâu mới bổ sung:" Lần này không chuẩn bị, để lần sau đi."
"Vâng ạ!" Phái Phái nhanh chóng quên mất cái không tốt của hắn lên chín tầng mây, nghiêm túc gật đầu, hưng phấn nói: " Cám ơn anh."
"Hừ, ăn mềm không ăn cứng, da mặt còn rất dày, không biết học với ai?" Tiêu Gia Hữu muốn cươi nhưng phải cố nhịn, giả vờ xấu tính nói:" Ba tao chắc chắn không phải người như vậy, tính này là di truyên của bà mẹ không biết là ai của mày phải không?"
Hắn nói tuy nhỏ nhưng vẫn đủ để Phái Phái nghe được, bé lập tức trả lời:" Em có ba và Tiêu ba ba, không có mẹ."
Tiêu Gia Hữu mỉa mai nói: “Không có mẹ mày từ đâu chui ra? Mày thì biết gì, tao không tin Trương Mục có thể sinh ra mày với ba tao.”
Phái phái ngước lên, tự tin mười phần nói: “Có thể, ba em rất lợi hại, cái gì đều làm được.”
“Vâng, vâng, vâng, ba mày còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-cha-cua-tra-cong-toi-lien-mang-thai/526863/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.