Tiêu Tiên ngạc nhiên nhanh chóng đưa Trương Mục ngồi trở lại, lo lắng hỏi: "Có chuyện gì vậy? Có thoải mái không?"
Trương Mục nôn mửa một lúc nên không nói được, cơ thể hơi yếu từ từ lắc đầu: "Không sao, đột nhiên hơi khó chịu, có lẽ do ăn quá nhiều."
Tiêu Tiên gật đầu giúp cậu đứng dậy: "Vậy chúng ta về đi. Em cần nghỉ ngơi."
Trương Mục suy nghĩ một lúc: "Không sao, em tốt hơn nhiều rồi. Em trở về sẽ cố gắng nghỉ ngơi, anh đừng quá lo lắng."
Trương Mục kiên quyết nên Tiêu Tiên cũng không thể nói nhiều: "Nhanh lên xe, tôi đưa em về trước."
Anh giúp Trương Mục mở cửa xe. Trương Mục vào xe ngồi ở ghế lái phụ, nhưng Tiêu Tiên không vào ngay. Cậu bối rối nhìn ra ngoài, chỉ thấy Tiêu Tiên vào nhà hàng một lần nữa, khi quay lại, anh cầm thêm cốc nước nóng trong tay: "Uống chút nước nóng đi, dạ dày em sẽ thoải mái hơn." Anh đưa nước cho Trương Mục.
Trương Mục sững sờ sau đó cầm lấy cốc. Tâm trạng cậu vừa phức tạp vừa ấm áp: "Cảm ơn" Trương Mục nhẹ nhàng nói.
Tiêu Tiên nhìn cậu dịu dàng: "Không có gì." vừa nói vừa xoa tóc Trương Mục một cách tự nhiên. Tiêu Tiên khởi động xe lái xe đến nơi ở của Trương Mục.
Hai người không nói gì nhiều trên đường, bầu không khí hơi buồn tẻ chán nản, cảm giác khá căng thẳng. Trương Mục nhìn sang bên cửa sổ, nhiệt độ của cốc nước trong tay dọc theo đầu ngón tay, như thể nóng lên đến tận đáy lòng. Cậu hơi chóng mặt, nhưng không phải bị say xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-cha-cua-tra-cong-toi-lien-mang-thai/526828/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.