Nhận được cuộc điện thoại này, tâm tình Trương Mục vừa thấp thỏm lại vừa tràn đầy mong đợi: "Cha."
Bên kia điện thoại yên lặng vài giây, một lúc lâu sau đó, thanh âm cha cậu đầy vẻ nghiêm nghị vang lên: "Em gái cậu nói cậu không ở trong nước?"
"Vâng, con xuất ngoại đi thư giãn một thời gian." Trương Mục nhẩm tính một chút múi giờ ở trong nước, hỏi: "Cha, muộn như vậy người vẫn còn chưa ngủ sao?"
"Tôi muốn ngủ nhưng lại không ngủ được." Trương Vĩ Khiêm nói giọng đầy ẩn ý.
Trương Mục khẽ mím môi, không lên tiếng.
Trương Vĩ Khiêm cau mày, ngữ khí vô cùng nghiêm khắc: "Cậu nói những lời kia là có ý gì? Nếu cậu đã suy nghĩ thông suốt thì hãy đem những mối quan hệ ngổn ngang ngoài kia của cậu mà xử lý hết đi. Mẹ cậu vừa quen dì Trần, nhà họ có một đứa con gái bằng tuổi cậu, dung mạo xinh đẹp lại còn lễ phép, chờ cậu trở về mẹ cậu sẽ giới thiệu cho hai người gặp mặt..."
Trương Mục nghe được vài câu đầu, sắc mặt liền trở nên khó coi, lúc sau càng nghe càng thêm đau lòng.
Cậu hít sâu một hơi, không thể nhịn được, ngắt lời: "Cha, người đang nói cái gì vậy? Con đã nói rất nhiều lần rồi, con không thích nữ nhân, người có thể đừng ép con không?"
Trương Vĩ Khiêm nghe xong giận tím mặt: "Cậu quả thật là thứ ngu xuẩn! Cậu vừa nói thế nào? Cậu nói là cậu biết sai rồi, tôi cứ tưởng cậu đã suy nghĩ thông suốt. Cậu có biết, vì chuyện của cậu mà tôi đến giờ chưa bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-cha-cua-tra-cong-toi-lien-mang-thai/266582/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.