Gian phòng không kéo rèm, cửa sổ nữa mở, ánh trăng nhàn nhạt rơi vào nền nhà như trải ra một tầng lụa mỏng mềm mại. 
Hai người da thịt đụng chạm, khoảng cách ám muội mà thân mật, trong phòng yên tĩnh tới mức có thể nghe thấy nhịp tim dồn dập và tiếng hít thở nặng nề của đối phương. Bầu không khí được xây dựng tới vừa vặn, Trương Mục lại hạ thấp tư thế, mềm giọng muốn nhờ, e rằng bất kỳ nam nhân nào trong hoàn cảnh này cũng không thể chống lại mê hoặc. 
Nhưng Tiêu Tiên lại không giống những nam nhân khác, ánh mắt anh thanh minh không có nửa tia kích động, đối với mời gọi của Trương Mục ngoảnh mặt làm ngơ, thân thể lướt qua Trương Mục dùng thẻ mở cửa phòng, đồng thời cũng tiện tay đem cậu đẩy ra xa một chút. 
‘’Không được.’’ Tiêu Tiên cự tuyệt, trên mặt cũng không có biểu tình gì. 
Trương Mục đã quen nhìn gương mặt của anh, biết Tiêu Tiên không tức giận, cho dù có chút thất bại nhưng trước đó cũng đã không ít lần bị cự tuyệt, cậu sẽ không dễ dàng buông tha ý định. Trương Mục vòng tới trước mặt Tiêu Tiên, không cam lòng mà hỏi: "‘Tại sao chứ? Chúng ta trước đó đều đã nói rồi mà, anh làm sao có thể lười biếng không có tinh thần như vậy? Em đều đã chủ động đưa mình tới trước mặt mà anh vẫn từ chối, anh có phải là nam nhân hay không? Hơn nữa ngày hôm qua anh cũng đã đồng ý với em, vậy mà giờ lại không chịu giữ lời?"’ 
Tiêu Tiên không bị phép khích tướng ấu trĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-cha-cua-tra-cong-toi-lien-mang-thai/266579/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.