Ngoài cửa sổ, ánh nắng nóng cháy như muốn thiêu rụi tất cả nhưng bên trong phòng lại được kéo rèm chặt chẽ, tạo ra một không gian hiu quạnh tiêu điều, lạnh lẽo đến phát run. 
Tiêu Gia Hữu nhìn mặt Trương Mục đầy sát khí, cậu cảm giác được rằng lời của anh không phải chỉ là lời nói suông, ánh mắt kia hoàn toàn là muốn đem hắn băm thành nhiều mảnh. 
“Trương Mục, anh đừng kích động.” Tiêu Gia Hữu quen sống bừa bãi, tiêu sái không muốn cứ như vậy mà chết, vội vàng lên tiếng cứu vãn cái mạng nhỏ của mình: “Anh bình tĩnh một chút nghe em giải thích, mọi chuyện không như anh nghĩ đâu…” 
Trương Mục lạnh lùng liếc nhìn hai người, cười khẩy: “Giải thích? Giải thích hai người không hề làm gì cả, chỉ là cởϊ qυầи áo giao lưu tình cảm với nhau sao? Cậu thật sự xem tôi là một đứa ngốc hay sao?” 
“…” Tiêu Gia Hữu di chuyển đến mép giường, luống cuống mặc quần áo nói: “Vậy anh cũng không thể gϊếŧ người, gϊếŧ người là phạm pháp. Lại nói là anh không cho em làm anh, sao em không thể làm với người khác? Em với anh lại không kết hôn, em làm với ai là tự do của em không cần anh quản.” 
Trương Mục cắn răng: “Tôi là muốn tốt cho cậu, sinh nhật 18 tuổi của cậu qua chưa đến một tháng.” 
Mặt Tiêu Gia Hữu khó có thể tin: “Bây giờ là thời đại nào rồi? Sao anh vẫn còn giữ cái suy nghĩ cổ hủ đó vậy? Em thực sự đã chịu đựng anh đủ lắm rồi.” 
“Cậu chịu đựng tôi đủ rồi?” Sát khí trên mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-voi-cha-cua-tra-cong-toi-lien-mang-thai/266572/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.