Tại nhà họ Hồng, vừa bước vào cửa, Hồng Ý Hoan đã cảm nhận được bầu không khí khác thường.
Cô ta thấy xe của Hồng Cảnh Ngôn đỗ trong sân, chắc chắn chị ta đã về. Bình thường mỗi lần trở về, chị ta đều phải làm rầm rộ, náo nhiệt đến mức ai cũng biết, lại còn cực kỳ thích tụ tập đông người, yên tĩnh thế này, gần như không bao giờ xảy ra.
Tửu Lâu Của Dạ
Sự lặng ngắt của cả căn nhà khiến lòng cô ta càng thêm bất an.
Cô ta vừa đẩy cửa bước vào, một chiếc gạt tàn thủy tinh phóng thẳng về phía cửa. Cô ta giật mình né, nhưng vai vẫn bị đập trúng, đau nhói như bị xé rách.
Cô ta nghiến răng, mồ hôi lạnh túa ra, gương mặt tái nhợt ngẩng lên, thấy Hồng Cảnh Ngôn và Hồng Dã, cha con họ ngồi trên sofa, sắc mặt tối sầm lạnh lùng.
“Cô còn mặt mũi về đây sao? Kêu cô đi tiếp cận Phó Dạ Xuyên, không những lếch thếch chạy về, còn gây ra chuyện lớn thế này?”
Giọng Hồng Cảnh Ngôn đầy phẫn nộ và cay nghiệt, bao nhiêu tức giận chỉ chực chờ cô ta xuất hiện để trút xuống.
Lúc này lại càng chẳng nể nang gì.
“Không phải cô luôn mơ trèo cao sao? Bản lĩnh của cô đâu rồi? Cô và người mẹ tiểu tam của cô đúng là chẳng học được chút khả năng nào!”
Bên ngoài nhìn Hồng Cảnh Ngôn như tiểu thư quyền quý dịu dàng rộng lượng, nhưng sự lạnh lùng cay độc thật sự của chị ta, chỉ mình cô ta, đứa em gái cùng cha khác mẹ từng nếm trải.
Hồng Ý Hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/5075872/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.