Từ góc của Phó Dạ Xuyên nhìn sang, một người ngồi một người quỳ, tư thế trông như cầu hôn, nhưng động tác hắn ta thay cô đi giày lại khiến người ta cực kỳ khó chịu, giống như một đôi tình nhân dây dưa quấn quýt vậy.
Sắc mặt hắn lạnh đến khó coi, ánh mắt như đóng băng, lườm chằm chằm Thương Khiêm.
Thương Khiêm nghe thấy động tĩnh thì thản nhiên xỏ giày lại cho Tô Nam, sau đó đứng dậy.
“Tô tiểu thư, để người ta đổi đôi khác đi. Cô lên phòng nghỉ trên lầu chờ nhé.”
Tô Nam nói một tiếng cảm ơn, bình thản đứng lên rồi gửi tin nhắn cho Tô Kỳ, nói anh chuẩn bị lại quần áo và giày dép.
Ở đây, người có thể nhờ vả được cũng chỉ có Tô Kỳ, dù gì thì thẩm mỹ của vệ sĩ Thường Lịch, cô thật sự không dám tin tưởng.
Phó Dạ Xuyên sắc mặt âm trầm bước tới, ánh mắt khóa chặt Thương Khiêm.
Người của hắn bị người ta nhòm ngó, cảm giác xâm chiếm ấy khiến hắn bỗng dâng lên nguy cơ mãnh liệt, tức đến phát điên.
Người đàn ông chống gậy, khập khiễng từng bước, nhưng khí thế lạnh lùng, bước chân sắc bén. Phó Dạ Xuyên vốn đã mang khí thế mạnh mẽ, không giận tự uy.
Thương Khiêm không tránh không né, vẫn đứng đó ôn hòa như ngọc, nhưng lại không hề rơi vào thế hạ phong.
Hai người đối mặt, ánh mắt giao nhau như dòng điện lóe sáng, không ai chịu nhường ai.
“Vừa rồi hai người đang làm gì?”
Hắn lặp lại lần nữa, giọng lạnh lẽo đến cực điểm, trầm thấp u ám.
Ánh mắt hắn khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/5059840/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.