Không khí bỗng chốc đông cứng lại, tĩnh lặng đến cực điểm.
Động tác móc bao lì xì của Tô Dịch Phong cũng khựng lại giữa chừng.
Ông nhìn sang Thương Khiêm, gương mặt hắn đã tối sầm lại, ánh mắt sâu thẳm và lạnh lẽo, cố gắng đè nén sự giận dữ đang cuộn trào trong đáy mắt.
Mi mắt hắn giật mạnh, gương mặt vốn luôn trầm tĩnh lúc này từng chút một rạn nứt.
“Ba ơi, con muốn được thừa kế tài sản của ba ngay bây giờ cơ…”
Tiểu Mike lắc lư cái thân nhỏ, nũng nịu, đáng yêu đến mức khiến người ta vừa muốn bóp c.h.ế.t vừa không nỡ đánh.
Trong lòng Thương Khiêm lặp lại cả vạn lần, đó là con ruột của mình, nhịn đi! Ánh mắt hắn dừng lại trên khuôn mặt trắng trẻo, mũm mĩm của thằng bé, hít sâu một hơi, cố gắng giữ giọng bình tĩnh nhất có thể.
“Ngay bây giờ?” Giọng hắn trầm thấp, nhấn từng chữ.
Tiểu Mike gật đầu thật nghiêm túc:
“Chỉ khi nào con thừa kế tài sản của ba, con mới có thể mãi mãi ở bên chị đẹp được!”
Cho nên, càng nhanh càng tốt!
Vì chị đẹp, thằng bé thậm chí có thể… vứt luôn cả ba ruột!
Ánh mắt Thương Khiêm trầm xuống, nhìn khuôn mặt ngây thơ ấy mà ra sức kiềm chế bản thân.
“Được thôi, ba sẽ cố gắng thực hiện nguyện vọng đó của con… càng sớm càng tốt.”
Hắn nghiến răng nói từng chữ.
Tiểu Mike lập tức cười rạng rỡ:
“Thật hả ba? Khi nào ạ?”
Một giây, hai giây… Không, hắn không nhịn nổi nữa rồi!
Ánh mắt Thương Khiêm chợt lạnh băng, hẹp lại thành một đường.
Hắn xách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4902843/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.