Phó Dạ Xuyên đã ung dung bước vào, ánh mắt bình thản nhìn bóng lưng của Tô Nam.
Nhân viên phục vụ vội vàng lùi sang một bên, đây là lần đầu tiên sếp lớn của họ đích thân đến kiểm tra cơ sở.
Tô Nam hoàn toàn không biết có người phía sau, cô mím môi, hỏi:
“Hấp hay cay tê?”
Tần Du còn chưa kịp trả lời, giọng nói trầm thấp dịu dàng của Phó Dạ Xuyên đã vang lên từ sau lưng cô:
Tửu Lâu Của Dạ
“Muốn ăn tôi đến thế sao?”
Tô Nam lập tức khựng người.
Cô quay phắt lại, trên mặt thoáng qua vẻ kinh ngạc, rồi nhanh chóng hiện lên chút bực bội.
“Lại là anh?”
“Gặp anh vui đến vậy sao?” Phó Dạ Xuyên mỉm cười, giọng điệu nhẹ nhàng như trêu chọc.
“Anh thấy tôi vui chỗ nào?”
Mù rồi chắc? Phó Dạ Xuyên nhìn sang con tôm tít cô vừa chọn, ánh mắt đầy ẩn ý.
“Vừa rồi em gọi tôi là bé cưng đấy.”
Dù chỉ là với con tôm tít kia, nhưng nó lại mang tên của hắn, chẳng khác nào cô vừa gọi hắn như vậy.
Ha!
Tô Nam bật cười khẽ, giọng lạnh nhạt:
“Tôi gọi là tôm tít!”
Phó Dạ Xuyên không tranh cãi, dù sao cô cũng sẽ không chịu thừa nhận.
Lúc này, Tiểu Mike đã tự mình đi khắp thủy cung, mắt sáng long lanh vì thích thú.
Thằng bé hào hứng chạy đến tìm chị gái xinh đẹp, nhưng vừa thấy ông chú quái vật đáng ghét kia liền cau mày.
Nó bước lại, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ chán ghét:
“Sao chú cũng ở đây?”
Phó Dạ Xuyên không buồn đáp, lười để ý đến thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4693897/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.