Ký ức ấy, cô đã chôn sâu tận đáy lòng, thậm chí không dám khơi lại, vì chỉ cần chạm đến, trái tim sẽ lại run rẩy, sẽ mềm yếu, và có lẽ… sẽ không kìm được mà một lần nữa sa vào.
Tấm ảnh trước mắt chính là khoảnh khắc cô lao về phía cậu bé tóc vàng,
không biết ai đã vô tình chụp lại,
nhưng mùi khói t.h.u.ố.c súng, nỗi sợ hãi và tuyệt vọng dường như vẫn còn quanh quẩn, khiến người ta rùng mình lạnh sống lưng.
Một tiếng cười khẽ của Thương Khiêm kéo cô về hiện tại.
Tô Nam hơi ươn ướt nơi khóe mắt, ngẩng lên liền bắt gặp ánh nhìn sâu thẳm của Phó Dạ Xuyên. Trong đôi mắt ấy như có xoáy nước âm thầm cuộn trào, muốn nuốt chửng lấy cô.
Nhìn hắn lúc này, tim cô lỡ mất mấy nhịp.
Khuôn mặt đẫm m.á.u trong ký ức dần chồng khít lên gương mặt điển trai lạnh lùng của Phó Dạ Xuyên lúc này, rõ ràng đến đau lòng.
Đường nét hắn tinh tế như được tạc nên bởi bàn tay nghệ sĩ, góc cạnh sâu, sáng, hoàn mỹ.
Trong tay hắn là tấm ảnh chụp khoảnh khắc hắn lao tới che cho cô, ánh sáng và khói lửa đan xen, bóng dáng hai người kiên định đến lạ thường.
Cô vốn không định để hắn biết, nhưng giờ đây có lẽ đã không thể giấu được nữa.
Dù cả hai khi đó đều chật vật, đầy thương tích, nhưng đường nét khuôn mặt vẫn còn rõ ràng.
Và cậu bé mà cô bảo vệ khi ấy chính là Tiểu Mike của hôm nay.
Dù giờ mái tóc vàng xoăn đã được cắt gọn gàng, ánh mắt thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4691074/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.