Tô Nam thấy thương cậu bé kia, một đứa trẻ bị thất lạc với gia đình, nên đã đưa cậu tới tập đoàn Tô thị, nhờ Dư Lâu mang ảnh cậu bé đến đồn cảnh sát để liên hệ, tìm người thân cho cậu.
Cậu bé Mike ngoan ngoãn vô cùng, luôn nắm chặt lấy tay cô, không chịu buông ra dù chỉ một chút.
Khi hai người sắp rời đi, đột nhiên thấy cha con nhà Giang Thành và Giang Tuyển lần lượt bước vào, vẻ mặt đầy hứng khởi và đắc ý.
Thấy Tô Nam, hai người đều hơi khựng lại, sau đó tiến lại gần.
Giang Thành cười, giọng điệu đầy ẩn ý:
“Cô Tô, nghe nói hôm nay cô bận cả ngày ở khu vui chơi sao?”
Tô Nam hơi nhướng mày, hừ, tin tức lan nhanh thật đấy!
Giang Thành cười sâu, ánh mắt lộ vẻ tự tin:
“Cô Tô đừng bận rộn nữa, lần này việc hợp tác với Thương Khiêm đã được Giang Tuyển bàn xong rồi. Đây cũng là vinh dự của tập đoàn Tô thị. Dù sao cô vẫn là đại tiểu thư của chúng tôi mà.”
Giang Tuyển đứng sau, không nén được ý cười đắc ý:
“Đương nhiên rồi, dù cô Tô không còn giữ chức vụ trong công ty, cô vẫn là cổ đông lớn nhất của Tô thị.”
Giọng điệu của hai cha con giống như đã nắm chắc phần thắng.
Tô Nam khẽ cong môi, nụ cười nhàn nhạt:
“Vậy thì chúc hai người… thành công nhé?”
Nói xong, cô chẳng buồn dây dưa thêm, dắt Mike rời khỏi đó.
Cậu bé ngẩng đầu, đôi mắt xanh lam long lanh nhìn cô, giọng non nớt vang lên:
“Chị đẹp ơi, chị không thích bọn họ đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4681947/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.