Phương Mộng Kỳ sa sầm mặt, khó coi đến cực điểm. Cô ta vốn đã ấm ức, giờ lại bị Phó Ngôn Nghi nhìn thấu, cảm giác xấu hổ và tức giận khiến cô chẳng biết trốn vào đâu.
“Tôi... tôi chỉ là lỡ giẫm phải váy nên ngã thôi!”
Phó Ngôn Nghi kéo dài giọng, chậm rãi nói:
“Ồ…”
Có quỷ mới tin! Tô Nam chỉ biết cạn lời, nhưng vì muốn hoàn thành nhiệm vụ cho nhanh, cô cũng không muốn đôi co thêm.
“Hay cô đi thay bộ khác đi?” Cô thản nhiên đề nghị.
Phương Mộng Kỳ gật đầu lia lịa, vội vàng đứng dậy.
Khi ấy, Tần Minh cẩn thận lên tiếng:
“Không bị trật chân chứ? Hay là tôi cõng cô nhé? Dù sao… lưng tôi dạo này cũng hơi đau…”
Mặt Phương Mộng Kỳ đỏ như gan lợn.
Câu này chẳng khác nào xé toang mặt nạ yểu điệu thục nữ mà cô ta cố diễn trong tập trước.
Còn nhìn sang Phó Dạ Xuyên, hắn hoàn toàn dửng dưng, ánh mắt lạnh nhạt, hờ hững như thể cũng biết rõ cô ta cố tình ngã.
Đặc biệt là khi ánh lên trong mắt hắn tia ghét bỏ thoáng qua, nỗi nhục nhã ấy khiến Phương Mộng Kỳ gần như không thở nổi.
Tốn bao công sức, bày bao chiêu trò, cuối cùng… kẻ hề lại chính là cô ta!
Ai có thể ngờ được, Phó Dạ Xuyên không những không đỡ cô ta mà còn thẳng chân đá một phát.
Cô ta c.ắ.n môi đến bật máu, mặt đỏ bừng, vẫn cố gượng cười:
Tửu Lâu Của Dạ
“Không sao, chỉ bẩn váy thôi. Tôi đi thay bộ khác nhé.”
Nói rồi, cô ta ra hiệu cho trợ lý ở xa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4654580/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.