Sắc mặt của Tô Nam thoáng hiện chút kinh ngạc, còn Phương Mộng Kỳ thì lộ rõ vẻ thất vọng. Cô ta muốn mở miệng trách Tô Nam vì đã chọn sai đường, nhưng lại e ngại thân phận của Tô Nam và ánh mắt của cư dân mạng, nên đành ngậm miệng, rồi cố gắng tỏ ra ôn hòa mà nói:
“Đã không còn đường nữa thì… hay là chúng ta quay lại đi?”
Nếu không phải vì Tô Nam cố chấp đòi đi theo hướng này thì họ đã chẳng phải khổ sở như vậy, bản thân cô ta cũng sẽ không bị trẹo chân!
Tô Nam cau mày, chăm chú nhìn bản đồ. Không đúng lắm, hướng này rõ ràng chỉ có một con đường duy nhất, và con đường ấy chạy xuyên qua hang núi, sao lại nói là không có lối ra? “Nếu bản đồ không sai thì lối ra phải nằm ngay trong hang này.”
Vừa nói, Tô Nam vừa bước đến chỗ bị đá chặn kín. Cô đảo mắt quan sát xung quanh, rồi định thử dỡ một tảng đá ra.
Cô dùng hết sức nhưng vẫn không nhúc nhích nổi.
Tô Nam nhíu chặt mày, tiếp tục tìm kiếm manh mối. Đột nhiên, khi ngẩng đầu nhìn lên, cô thấy vách đá âm u, ẩm ướt, phủ đầy rêu xanh.
Ánh đèn pin lia qua từng khối đá, cô đột ngột sững người.
Trên vách đá… là dấu bàn tay người!
Khoảnh khắc ấy, Tô Nam gần như muốn nhảy cẫng lên vì phấn khích!
Cho dù tổ chương trình có chuyên nghiệp đến đâu, càng cố gắng giữ sự tự nhiên chân thật bao nhiêu thì dấu vết của con người vẫn không thể bị xóa sạch hoàn toàn.
Tô Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629429/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.