Bài phát biểu vô thưởng vô phạt của Phó Dạ Xuyên lại nhận được những tràng pháo tay nồng nhiệt.
Trong lòng Tô Nam chỉ muốn đảo mắt một vòng, nhưng ngoài mặt vẫn giữ nụ cười hào phóng, đoan trang.
Khi trao giải, Phó Dạ Xuyên đón lấy cúp và chứng thư từ tay lễ nghi, đưa cho Phương Mộng Kỳ.
Phương Mộng Kỳ hồi hộp đến mức tim đập thình thịch, người đang đứng trước mặt cô ta chính là Phó Dạ Xuyên! Cô ta làm sao có thể không rung động? Người chỉ cần dậm chân một cái là cả thương trường rung chuyển, nếu cô có thể ở bên hắn, sau này khỏi phải lo chuyện xã giao hay bữa tiệc nào nữa…
Cô ta cẩn thận nhận lấy chứng thư và cúp, lấy hết can đảm, mặt đỏ bừng đầy ngượng ngùng, nhưng trong mắt lại ẩn chứa khẩn trương và mong đợi.
“Cảm ơn Phó tổng, đã ngưỡng mộ đại danh từ lâu, hy vọng có cơ hội được hợp tác cùng ngài…”
Phó Dạ Xuyên liếc cô ta một cái, ánh mắt lạnh nhạt, im lặng không nói gì.
Đến khi chụp ảnh chung, theo lẽ thường hắn nên đứng bên trái Phương Mộng Kỳ, tách ra một khoảng với Tô Nam, nhưng hắn cố tình đứng sang phải, ép nữ minh tinh ra ngoài, còn bản thân lại đứng cạnh Tô Nam, cùng hai người đoạt giải tạo thành một hàng. Cách đứng này, thật khiến người ta khó hiểu.
Các minh tinh phía dưới: “…”
Tô Nam cố gắng giữ nụ cười, trước mặt bao nhiêu phóng viên truyền thông, cô không muốn gây chuyện ầm ĩ, nhưng trong lòng lại nghĩ: Xong rồi, Du Phi không thể nào mượn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629424/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.