Ánh mắt của Phó Dạ Xuyên chợt lóe lên tia sắc bén, cơn bão quyết liệt và dứt khoát cuộn trào, cuốn phăng mọi cảm xúc.
Đó là vẻ cao quý, thanh nhã, lạnh lùng và trầm ổn vốn có của hắn.
Ngay khoảnh khắc buông tay, quản gia nhà họ Tô vừa vặn đi tới.
“Tiểu thư… Ơ, sao Phó tổng cũng ở đây?”
Quản gia vô cùng kinh ngạc, gương mặt Phó Dạ Xuyên vẫn bình thản điềm đạm, dịu dàng như thường, nhưng sắc mặt Tô Nam lại không được tốt, có phần tái nhợt. Cô dường như đang tức giận, nhưng lại không hẳn thế.
Bởi quan hệ giữa hai người vốn đặc biệt, nên quản gia càng cảnh giác hơn.
Thấy trên người Tô Nam đang khoác áo vest của Phó Dạ Xuyên, ông liền lấy chiếc khăn choàng đã chuẩn bị sẵn, cung kính đưa tới.
“Tiểu thư, chủ tịch đang sốt ruột chờ ở nhà.”
Tô Nam hít sâu một hơi, đẩy vai Phó Dạ Xuyên ra, lùi lại một bước.
Dứt khoát giật áo vest của hắn ném trả lại, rồi nhận lấy khăn choàng từ tay quản gia, khoác lên người.
Cô lạnh lùng liếc hắn một cái, không nói lấy nửa lời, quay người bỏ đi không thèm ngoảnh lại.
Khuôn mặt của Phó Dạ Xuyên đúng là thay đổi nhanh thật, cả buổi tối cố gắng tỏ vẻ quân tử, cuối cùng vẫn lộ ra bộ mặt thật sao? Hừ, dám uy h.i.ế.p cô à?
Không động được vào cô thì lại muốn động đến Phó Ngôn Nghi ư?
Đúng là hành vi của kẻ cướp!
Quản gia vội vàng đuổi theo.
Phó Dạ Xuyên nhìn bóng lưng mảnh mai xinh đẹp đang giận dữ bỏ đi, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629411/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.