Tô Nam khẽ nhướng mày, nhìn bộ dạng như ra pháp trường của Phó Ngôn Nghi khi cậu ta xuống xe.
Cậu ta đi thẳng về phía chiếc xe Cayenne đắt giá, sang trọng mà kín đáo của Phó Dạ Xuyên bị cậu ta tông đến mức t.h.ả.m hại không nỡ nhìn.
Ngược lại, chiếc Jeep Wrangler to lớn của Phó Ngôn Nghi chẳng hề hấn gì, nhưng cậu ta vẫn chưa kịp nghĩ thông, tại sao lại đụng nhau được chứ? Chỉ là tình cảnh này, rõ ràng cậu ta có phần đuối lý.
Bình thường gặp chuyện kiểu này, đưa ít tiền là xong, nhưng đối phương lại là Phó Dạ Xuyên thì không dễ đối phó chút nào.
Ánh mắt u ám của Phó Dạ Xuyên quét thẳng về phía cậu ta, giọng nói lạnh lẽo như mang theo áp lực vô hình:
“Muốn xử lý công khai hay giải quyết riêng?”
Phó Ngôn Nghi mím môi, còn có thể chọn sao? “Công… công khai.”
Đôi mắt thâm trầm của Phó Dạ Xuyên vẫn lạnh nhạt, hắn lấy điện thoại ra.
“Vậy tôi gọi ba cậu đến.”
Sắc mặt Phó Ngôn Nghi lập tức cứng đờ, vội vàng ngăn lại:
“Đừng… đừng mà, chú, cháu chọn giải quyết riêng!”
Phó Dạ Xuyên thu điện thoại, ném chìa khóa cho cậu ta.
“Bây giờ đi sửa xe cho tôi.”
“Ngay bây giờ sao?”
Phó Ngôn Nghi ôm chặt lấy chìa khóa, tiến thoái lưỡng nan.
Tô Nam còn đang ngồi trong xe, bọn họ còn định đi xem phim nữa.
Nhìn dáng vẻ do dự của cậu ta, sắc mặt Phó Dạ Xuyên càng lạnh hơn:
“Còn không cút?”
Phó Ngôn Nghi không dám chậm trễ, đành quay đầu xin lỗi Tô Nam.
Tô Nam nghi hoặc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629407/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.