Nghe Phó Ngôn Nghi nói vậy, Tô Nam lập tức gạt bỏ ý định quay người bỏ chạy. Bị b.ắ.n c.h.ế.t từ sau lưng thì quá oan ức rồi, nhưng nếu không chạy thì làm gì bây giờ? Không khí lạnh lẽo đến cực điểm, mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g lẫn với vị mặn chát của biển, theo gió rít gào bao trùm xung quanh.
Ba gã đàn ông đã tiến sát, khiến hai người gần như đứng không vững.
Phó Ngôn Nghi run cầm cập, sợ đến mức cả người phát lạnh. Xem ra ngay cả một kẻ tự xưng là nhà thám hiểm cũng chưa từng đối diện với cảnh tượng khủng khiếp như thế này!
Tô Nam cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, nhưng khi nhìn bọn hải tặc bước tới, trong lòng cô lại dần dần trấn tĩnh lại.
Ba gã đàn ông áp sát, hai kẻ cao to lực lưỡng, còn một gã thấp hơn một chút, dáng người gầy gò, gương mặt âm trầm, đôi mắt sắc nhọn tựa chim ưng, đáng sợ nhất trong bọn.
Khi nhìn rõ khuôn mặt Tô Nam, trong mắt gã ánh lên vẻ ngạc nhiên rồi tham lam.
Dù quần áo cô đã rách nát, bộ dạng chật vật không chịu nổi, nhưng những đường nét xinh đẹp kia vẫn không thể che giấu.
Bắt gặp ánh mắt của gã, Tô Nam trừng lại thật dữ dội.
Gã đàn ông cười nhạt đầy khiêu khích, ánh mắt lạnh lẽo hiểm độc, tràn đầy nguy hiểm.
Gã huýt sáo một tiếng, rồi càng thoải mái phóng đãng mà nhìn chằm chằm cô.
Ngay sau đó, gã dùng họng s.ú.n.g nâng cằm cô lên, buộc cô ngẩng đầu, ánh mắt như kẻ chiến thắng đang thưởng thức chiến lợi phẩm.
Giọng gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629386/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.