Tô Nam vốn dĩ đã sớm nhận ra Phó Ngôn Nghi thiếu tiền, nếu không thì cậu ta đã chẳng làm công việc liều mạng như thế này.
Cô vỗ vai cậu ta, trấn an:
“Yên tâm, tôi thì tiền nhiều lắm. Sau này chỉ cần ra ngoài được, có tôi ở đây, sẽ chẳng bao giờ lo không có tiền tiêu!”
Trong thoáng chốc, Phó Ngôn Nghi kích động đến mức suýt rưng rưng nước mắt, ngẩng nhìn cô:
“Tô Tô, kiếp sau của tôi sẽ phải trông cậy cả vào cô rồi.”
Tô Nam bật cười:
“Không thành vấn đề.”
Với khối tài sản khổng lồ của mình, nuôi thêm một đứa em trai có là chuyện gì khó? ---
Thủ đô nước Z.
Tô Minh vừa rời khỏi phòng thí nghiệm kín của viện nghiên cứu thì nghe tin về Tô Nam. Anh không nói một lời, lập tức lên máy bay riêng bay thẳng đến vùng biển xảy ra sự cố.
Tô Kỳ vẫn chưa trở về, chứng tỏ mọi chuyện vẫn chưa có kết luận cuối cùng.
Những nhân vật quyền quý ngày thường có quan hệ với nhà họ Tô lúc này cũng chẳng ai dám khơi lại vết thương, chỉ sợ chọc giận.
Vậy mà vẫn có vài kẻ tự cho mình thông minh, tự cho mình địa vị, lần mò được địa chỉ của Tô Nam, hết lần này tới lần khác mang hoa đến viếng.
Chọc cho thân thể Tô Dịch Phong vừa mới hồi phục lại tức giận đến mức phải nhập viện lần nữa.
Tô Cẩn dứt khoát ban lệnh phong sát:
“Ai còn dám mang hoa đến thêm một lần nữa thì đem hoa trả thẳng về tận cửa nhà hắn!”
Lệnh vừa ban ra, những kẻ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629381/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.