Nam Cực ư? Trong lòng Tô Nam bỗng chùng xuống. Người bạn kia sống c.h.ế.t còn chưa biết, nói gì đến việc đến cứu họ? Đúng là mơ mộng hão huyền.
Thì ra vòng vo cả buổi, cuối cùng vẫn không có chút hy vọng nào.
Sắc mặt Tô Nam trắng bệch. Trong khi đó Phó Ngôn Nghi thản nhiên lấy chiếc bật lửa chuẩn bị sẵn trong balo ra, nhóm lửa đun nước.
“Vậy… cậu cũng không thể liên lạc với thế giới bên ngoài sao?”
Ánh mắt cậu ta chân thành nhìn cô, trực tiếp dập tắt tia hy vọng mong manh.
“Không thể.”
“Cậu chưa từng nghĩ đến chuyện làm sao rời khỏi đây à?”
“Có chứ. Tôi từng nghĩ… dụ một kẻ ngốc đến đây, rồi khi người ta tới cứu người, tiện thể đưa tôi ra ngoài luôn. Dù sao thì tài liệu tôi cần tìm cũng gần như đủ rồi.”
Tô Nam: “…”
Thế có nghĩa là… cô chính là kẻ ngốc ấy sao?
Tin tức này lập tức xua tan chút an ủi mong manh ban nãy, khiến cô vừa buồn vừa tủi.
Phó Ngôn Nghi thuần thục chưng cất nước biển, rồi lại lọc thêm mấy lần, nếm thử một ngụm mới đưa phần còn lại cho cô:
“Uống đi, cô chắc cả mấy ngày nay chưa được uống nước rồi nhỉ?”
Tô Nam đỡ lấy, gật đầu:
“Từ lúc đến đây tôi chưa uống giọt nước nào.”
Cô còn nhớ, thứ cuối cùng mình uống trước khi đến chỗ quái quỷ này là ly champagne hoa hồng tiếp viên đưa trên máy bay.
Cô uống ừng ực vài ngụm là hết sạch, rồi nhìn cậu ta, giọng nhỏ xíu:
“Hết rồi sao?”
“Để lần sau đi.”
Ai bảo cô chỉ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629379/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.