Chỗ quỷ quái này, Tô Nam thật sự chẳng thể chịu nổi thêm một giây nào nữa!
Còn chưa kịp chìm vào bi thương sâu sắc thì đã thấy một gã đàn ông lực lưỡng chỉ tay về phía mình, rồi đưa tay ra hiệu trên ngọn lửa, lại làm động tác đưa thức ăn vào miệng.
Chẳng cần dịch, ma quỷ cũng hiểu, đám người man rợ này định… nướng cô mà ăn!
Đúng là xui xẻo tám đời!
Cả người Tô Nam run lẩy bẩy, hoảng hốt ngẩng lên, đối diện với ánh mắt chăm chăm của một gã người rừng.
Cô cố nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc:
“Xin lỗi, làm phiền rồi, tôi đi đây.”
Nói xong liền cuống cuồng bật dậy bỏ chạy, nhưng chưa kịp chạy nổi hai bước, dưới đất cành cây gãy, gỗ khô vương vãi loạn xạ, cô bị vấp ngã nhào xuống.
Vốn đã sốt đến choáng váng, ngủ một giấc mới khá hơn đôi chút, giờ lại ngã mạnh xuống đất, đầu óc lập tức trắng xóa!
Nằm sấp bất động hồi lâu, cô vẫn chưa hoàn hồn lại.
Một gã người rừng khác thấy vậy bèn tiến lại, vừa nói cái thứ ngôn ngữ loằng ngoằng kia, vừa chỉ trỏ với gã bên cạnh.
Khoan đã, gã người rừng kia… đi giày! Dù lớp bùn đất dính đầy không thấy rõ hình dạng ban đầu, nhưng trên giày lại có… dây giày phủ đầy bùn.
Đây rõ ràng là bộ lạc nguyên thủy, sao có thể xuất hiện giày buộc dây? Đôi mắt Tô Nam sáng lên, không biết lấy sức lực từ đâu, cô bật dậy, lao tới túm lấy giày của hắn.
Người đàn ông kia cao lớn, cường tráng, sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629373/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.