Sau lưng Tô Nam là năm sáu người, ai nấy đều mặc vest chỉnh tề, khí thế lạnh lùng, áp bức.
Dư Lâu đi trước thay cô bấm thang máy, Tô Nam thì mắt không hề chớp.
Lễ tân vội vàng thông báo cho thư ký của tổng giám đốc Thẩm Lê ở trên lầu.
Thư ký kia chính là em họ của Thẩm Lê, Thẩm Quân, có chỗ dựa nên cô ta vô cừng tự tin.
Nghe tin Tô Nam tới, cô ta khẽ hừ lạnh một tiếng, khinh khỉnh, tiếp tục sơn móng tay.
“Nghe nói có tiền kiếm là vội vàng chạy đến chia phần? Nghĩ cũng đẹp nhỉ.”
Câu nói này, Tô Nam vừa bước lên đã nghe trọn.
Vệ sĩ phía sau thay cô mở cửa. Thẩm Quân nhìn thấy Tô Nam thì vẫn ngồi yên, mắt không chớp, giọng châm chọc:
“Tô tiểu thư, tổng giám đốc chúng tôi không có ở đây, cô lần sau hãy tới nhé.”
Dư Lâu đứng cạnh, mặt đã biến sắc, dám nói chuyện với Tô Nam như vậy, cả công ty này chắc chẳng có mấy người.
Tô Nam không thèm nhìn cô ta lấy một cái, trực tiếp ra lệnh cho Dư Lâu:
“Triệu tập cuộc họp cấp cao ngay, năm phút nữa, ai dám đến trễ, trực tiếp sa thải.”
Dư Lâu lập tức cung kính đáp:
“Vâng.”
Khóe miệng Thẩm Quân co giật dữ dội, không tin nổi mà nhìn Tô Nam.
Trong cả công ty này, chưa từng có ai dám coi thường cô ta đến thế!
“Tô tiểu thư, cô bị điếc sao? Tổng giám đốc chúng tôi không có ở đây, cô định họp với ai?”
Bước chân Tô Nam đang đi về phía phòng họp bỗng dừng lại.
Cô hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629358/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.