Nghe vậy, Tô Nam khẽ ngẩng mắt, hờ hững cong môi cười.
“Điều đầu tiên thì tôi thừa nhận.
Còn điều sau, e là oan uổng cho tôi quá rồi…”
Nụ cười nơi khóe môi mang theo vẻ tà mị, trong mắt ánh lên chút hả hê.
Quả nhiên, Quan Chi Linh chắc đã biết mình bị lừa, đến mức ngay cả điện thoại của Tống Trì cũng không thèm nghe nữa? Đúng là chẳng nể mặt mũi gì cả…
Sắc mặt Tống Trì lạnh lẽo, từng bước ép sát.
“Cô dựa vào cái gì mà bảo Phó Dạ Xuyên loại tôi Cô có biết để mở rộng thị trường ở A thị, tôi đã bỏ ra bao nhiêu công sức mới tạo được mối quan hệ này không?”
Cô ta vốn khinh thường hợp tác với những công ty nhỏ bé
Nhắm thẳng đến tập đoàn Phó thị, đề có được sự tín nhiệm và thiện cảm của Phó Dạ Xuyên, quả thực tốn không ít tâm sức, vậy mà, lại bị Tô Nam chỉ vài lời đã phá tan, sao cô ta có thể không giận cho được!
Tô Nam khẽ cười, nụ cười mang theo vẻ khinh miệt.
“Công sức của cô? Chẳng phải là đi nói với Phó Dạ Xuyên, làm sao để Trình Ý hoàn toàn từ bỏ tôi sao?”
Gương mặt Tống Trì thoáng chốc cứng đờ, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc.
Cô ta… sao lại biết chuyện này?
Khóe môi Tô Nam càng cong lên lạnh lùng.
“Công sức của Tống tổng quả thật khiến người khác mở mang tầm mắt, chỉ là tôi thấy lạ, Tống tổng lấy đâu ra tự tin, nghĩ rằng mình có thể nắm được nhị thiếu gia nhà họ Trình, một kẻ phong lưu đa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629326/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.