Tô Nam khẽ nhếch môi cười lạnh, không rõ là đang cười sự ngây thơ của Tống Trì hay cười sự ngu dại của chính mình.
Cô kéo tay Tần Du, giày cao gót nện xuống sàn, bước thẳng ra ngoài.
Bên ngoài nắng vàng rực rỡ, trời trong mây tạnh.
Hiếm lắm mới có được một ngày đẹp trời thế này, áng mây mù trong lòng cũng vì thế mà tan biến ít nhiều.
Vừa bước ra cửa, Tần Du đã bất bình lên tiếng:
“Ả Tống Trì này làm ăn thì giỏi, nhưng đầu óc lại chẳng thông minh, bảo sao chẳng có ai dám theo đuổi.”
Tô Nam bật cười.
Trước đây khi nhà họ Tống vừa gặp biến cố, không ít người dòm ngó tài sản nhà ấy, định thông qua Tống Trì để chiếm lấy, nào ngờ Tống Trì một mình chống đỡ cả gia tộc, không hề để lộ bất kỳ kẽ hở nào.
Phong cách trên thương trường của cô ta sắc bén quyết đoán, dứt khoát gọn ghẽ, chỉ cần không chạm tới lằn ranh pháp luật thì chuyện gì cô ta cũng dám làm.
Cũng chính bởi vậy, người thật sự có thiện cảm với Tống Trì gần như không có.
Tô Nam khẽ cúi đầu, mỉm cười:
“Xem ra lần này cô ta là nhắm vào Trình Ý rồi.”
Tần Du tiếc nuối lắc đầu:
“Trình Ý sẽ chẳng đời nào thích loại phụ nữ như thế, cô ta coi như phí công thôi.”
Tô Nam khẽ nhướng mày:
“Chưa chắc đâu.”
Tống Trì làm gì có chuyện phí công? Tần Du vừa định hỏi tại sao thì một chiếc xe chậm rãi dừng lại trước mặt.
Là chiếc Range Rover, kính xe phía sau hạ xuống.
Lộ ra gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629315/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.