Ngay bên cạnh.
Nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Tô Nam và Tần Du, khóe miệng nhân viên pha chế giật mạnh.
Quả nhiên… trong thiên hạ này, e rằng cũng chỉ có Tô Nam mới dám dùng ba chữ ấy để hình dung Phó Dạ Xuyên một xu cũng không đáng.
Tửu Lâu Của Dạ
Khoan đã…
Anh ta ngẩng đầu, bỗng thấy sau lưng hai người họ đứng sừng sững một dáng người cao lớn.
Dưới ánh sáng sáng tối đan xen, ngũ quan ấy… chẳng phải là Phó Dạ Xuyên sao? Tay nhân viên pha chế run lên.
“Choang!”
Chiếc ly rơi xuống đất, vỡ vụn.
“Phó… Phó… Phó tổng?”
Tô Nam và Tần Du khựng lại.
Hai người ăn ý vô cùng, đều không quay đầu lại.
Đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới ngay chẳng sai bao giờ!
Cảm xúc lúc này… có chút phức tạp.
Tô Nam rõ ràng cảm nhận được sau lưng có một ánh nhìn nóng rực, đang gắt gao khóa chặt lấy mình, da đầu tê dại, nhưng rất nhanh cô trấn tĩnh lại.
Sợ gì chứ!
Cho dù là ngay trước mặt hắn thì lời mình vừa nói cũng đâu có sai.
Trong mắt cô, Phó Dạ Xuyên thật sự chẳng đáng một xu.
Nghĩ thế, cô liền thả lỏng.
Quay đầu nhìn lại…
Không có ai cả.
Cô khẽ nhíu mày, lạnh lùng liếc về phía nhân viên pha chế
Anh ta vội vàng giải thích:
“Thật mà, tôi không nhìn nhầm, rõ ràng chính là Phó tổng… Nhưng chỉ chớp mắt, lại biến mất rồi!”
Không lẽ… là ảo giác?
Không thể nào!
Khoảnh khắc vừa rồi, cái cảm giác bị ánh mắt như kim châm sau lưng tuyệt đối không sai được.
Tần Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629308/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.