Lục Kỳ khẽ tặc lưỡi, thật sự là chẳng biết giữ hình tượng gì cả…
Sau khi ly hôn, Tô Nam đúng là hoàn toàn buông thả bản thân rồi, nhưng chưa kịp để Tô Nam tiếp lời, Chung Nguyệt đã kích động bước lên một bước.
Cô ta nhìn chằm chằm Tô Kỳ, căm phẫn hỏi:
“Ảnh đế Tô, anh nói thẳng cho mọi người ở đây biết đi, có phải là Tô Nam ép buộc anh làm vậy không? Cô ta có uy h.i.ế.p anh không?”
“Anh… có phải bị cô ta bao nuôi rồi không?”
Cái từ bao nuôi dường như khó nói ra khỏi miệng, nhưng Chung Nguyệt vẫn nghiến răng mà thốt lên.
“Anh yên tâm, ở đây chẳng ai truyền ra ngoài đâu. Chỉ cần anh thừa nhận, chúng tôi sẽ nghĩ cách cứu anh… nhất định sẽ để anh thoát khỏi móng vuốt của Tô Nam!”
Như thể Tô Nam chính là một con ác quỷ vậy.
Lưng Tô Kỳ hơi cứng lại, cười lạnh, rồi đột ngột đứng phắt dậy, ánh mắt như thiêu đốt quét thẳng về phía Chung Nguyệt.
Giọng nói lạnh lùng, chẳng hề khách khí:
“Cô là cái thá gì? Cô bị bệnh à? Bị bệnh thì về nhà uống thuốc đi, đừng ở đây rước lấy phiền phức cho mình!”
Tô Nam khẽ nhướn mày, liếc mắt với Ninh Triệu Liễu, cả hai đều lộ vẻ chờ xem trò hay.
Thật hiếm khi được thấy Tô Kỳ nổi giận như vậy!
Tửu Lâu Của Dạ
Bảo Tô Kỳ trở thành kẻ bị bao nuôi, chẳng khác nào một sự sỉ nhục!
Chung Nguyệt bị thần tượng mắng, sắc mặt khó coi, khí thế vừa rồi liền xẹp xuống.
Lâm Cẩm Như thấy vậy, vội vàng kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629288/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.