Tô Nam cố gắng kiềm chế cảm xúc kích động trong lòng, cô hít một hơi thật sâu, ép nước mắt cay xè nơi khóe mắt phải nuốt ngược trở vào.
Dùng nước mắt để tỏ ra yếu đuối, thật chẳng có chút khí phách nào!
Ba ngày, cô đã dùng tròn ba ngày để xóa sạch tất cả sự dịu dàng đã từng có trong suốt ba năm. Cuối cùng cũng dần dần hiểu ra rằng đừng bao giờ đặt hy vọng vào một người không yêu cô.
Chuyện có phải do Phó Dạ Xuyên làm, rốt cuộc có quan trọng không? Quan trọng là hắn cũng đang chờ đợi Tô Nam cô phải quỳ xuống cầu xin, chẳng phải sao?
Để rồi lấy tư thế kẻ ban ơn, ban cho cô một chút cơm thừa canh cặn khi cô đã rơi xuống tận cùng tuyệt vọng?
Tửu Lâu Của Dạ
Hừ!
Hừ!
Tất cả những điều này, chỉ sau khi cô không còn yêu hắn mới có thể nhìn rõ ràng, minh bạch như vậy. Mọi tính toán lợi ích suy cho cùng cũng chỉ dựa trên một điều:
“Tô Nam thì tính là cái gì?”
Cho dù bên cạnh cô có Tô Cẩn hay Trình Ý, những thiếu gia nổi danh.
Cho dù cô có những hành động và cá tính khiến người khác bất ngờ.
Cho dù cô đã bước lên vị trí phó tổng của tập đoàn Tô thị, đủ để khiến người ta phải chú ý…
Thì sao chứ?
Trong mắt nhà họ Phó, cô vẫn chỉ là một người phụ nữ yếu đuối dễ bắt nạt, không có hậu thuẫn, không tiền không thế, một ả đàn bà đầy toan tính muốn trèo cao vào hào môn.
Cho nên, họ không chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629218/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.