Định bôi nhọ danh tiếng của Tô Nam, khiến cô không thể tiếp tục ở lại tập đoàn Tô thị, rồi cuối cùng buộc cô phải chịu nhún mình mà đến làm ở một công ty con nhỏ dưới trướng tập đoàn Phó thị? Tô Nam không hiểu ông Phó lấy đâu ra mặt mũi mà nói mấy lời như vậy?
Cô lạnh lùng cười:
“Phó chủ tịch, tôi không xứng ăn cơm nhà họ Phó, hay là để dành cho chó ăn đi nhé.”
“Tô Nam, đừng không biết điều, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt sao!” Ông ta bắt đầu đe dọa, cảm thấy người phụ nữ này sao lại không biết điều đến thế!
Nụ cười trên mặt Tô Nam nhạt dần:
“Chủ tịch Phó, đừng để đến lúc hối hận cũng không kịp.”
Cô thật sự rất muốn xem cảnh ông ta đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân vì tiếc nuối.
Đã chơi ác như vậy, thì cô cũng không cần giữ lại thể diện gì nữa!
Cúp máy xong, Tô Nam bình tĩnh gọi cho Tô Cẩn:
“Anh, ba mấy giờ về nước vậy?”
Tô Cẩn mỉm cười:
“Nhớ ba rồi sao? Ngày mai đó. Yên tâm, ngày mai anh sẽ cho người đến đón em về nhà lớn.”
“Không cần đâu, mai em đích thân ra sân bay đón ba.”
Không phải ai cũng nghĩ cô chẳng còn mặt mũi nào để ra ngoài sao?
Vậy thì cô càng phải đứng ra đường đường chính chính mà xuất hiện!
Tô Cẩn hơi ngập ngừng:
“Nhưng anh sợ sẽ gây hỗn loạn…”
Anh sợ Tô Nam sẽ bị tổn thương lần nữa.
“Đừng lo, chỉ cần sắp xếp vài vệ sĩ, thêm vài chiếc xe là được.”
“Em đã quyết vậy thì làm theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629215/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.