Người đàn ông đó chuẩn từ , mặt đỏ tim loạn cởi áo ngoài, lộ lồng ngực, theo tư thế định. Trong phòng nhiều như chỉ một Tô Nam là phụ nữ, cô lập tức sững , mặt đỏ bừng, vội sang Lâm Ca.
“Chuyện là…”
“Để tùy theo sở thích nhân tính hóa mà thiết kế các mẫu máy trí tuệ nhân tạo khác , nên chúng đang thu thập dữ liệu các mẫu hình thể.” Lâm Ca giải thích đơn giản, Tô Nam liền hiểu ngay.
Đây quả thật là một công việc... hưởng thụ! Cô cắn răng nghĩ.
Trợ lý của Lâm Ca vội vàng bước , ghé tai vài câu, sắc mặt Lâm Ca trở nên nghiêm trọng, sang Tô Nam:
“Tô phó tổng cứ ở đây giúp trông chừng một chút, đưa ngay. Các theo .”
Anh xong, lập tức theo. Tô Nam sững sờ đó, vuốt ve chú hổ con trong lòng. Lẽ nào… nữa? Còn kịp nghĩ xong, tiếp theo bước . Cô ngẩng đầu, chăm chú màn hình pha lê bàn, đợi bước lên để hình ảnh tự động hiển thị. Cô cố gắng giữ bình tĩnh.
“Cởi …”
Cô bắt chước giọng điệu của nhân viên lúc nãy, bình tĩnh, theo đúng quy trình, hảo!
Người mặt vẫn động đậy, cô cau mày giục:
“Cởi , cởi áo để xem.”
Vẫn phản ứng.
Tô Nam mất kiên nhẫn, thúc:
“Ngại ngùng gì chứ? Nhanh thôi mà…”
Cô bực bội ngẩng đầu, và trong khoảnh khắc đó, đầu óc như nổ tung. Trước mặt cô là Phó Dạ Xuyên, ánh mắt đen thẫm sâu thẳm, lạnh lẽo như mũi dao.
Tô Nam phản ứng nhanh, khẽ nhíu mày. Tập đoàn Phó thị chẳng vài ngày nữa mới đến ? Sao đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629164/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.