Sáng sớm.
Tô Nam mở mắt trong ánh nắng dịu dàng của buổi sớm mai, ánh sáng ấm áp len lỏi khắp nơi. Cô khẽ cong môi cười nhẹ. Đúng lúc ấy, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, người giúp việc nhỏ giọng hỏi:
“Tiểu thư, cô đã dậy chưa?”
Tô Nam lười biếng “ừ” một tiếng:
“Vào đi.”
Tối qua, tài xế của Tô Cẩn đã trực tiếp đưa cô về biệt thự nhà họ Tô.
Hai người giúp việc đẩy vào một giá quần áo khổng lồ, cung kính nói:
“Tiểu thư, đây là quần áo chuẩn bị cho cô. Lão gia và đại thiếu gia đang đợi cô ở phòng ăn.”
Tô Nam hơi ngạc nhiên, ba cô có cần làm quá vậy không? Cứ như muốn mua hết các thương hiệu cô thích về để mặc một mình vậy.
Cùng một kiểu dáng mà có đến mấy màu khác nhau. Tuy không có logo, nhưng chất liệu và đường may quá quen thuộc, rõ ràng là đồ thiết kế riêng của Prada, mà còn là hàng giới hạn mùa mới, có tiền cũng khó mua.
Đúng là cô nên sớm thích nghi với cuộc sống xa hoa kiểu này rồi.
“Tôi biết rồi, mấy người ra ngoài trước đi.”
Cô rời giường, rửa mặt chải tóc xong thì tùy ý chọn một chiếc váy đen đơn giản mà tinh tế, phối với áo vest trắng, sau đó bước ra ngoài.
Trong phòng ăn, Tô Dịch Phong và Tô Cẩn đang thong thả dùng bữa sáng, động tác tao nhã.
Thấy cô bước đến, Tô Dịch Phong mỉm cười hiền từ:
“Con gái ngoan của ba dậy rồi sao?”
Tô Cẩn cũng quay đầu lại nhìn cô, ánh mắt tràn đầy ý cười:
“Hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629141/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.