Mọi người trong hội trường nhìn ba người với ánh mắt đầy kỳ quái.
Ai cũng biết tin đồn về nhà họ Phó, nhưng vì quyền thế của họ, chẳng ai dám công khai hóng hớt hay đổ thêm dầu vào lửa.
Lẽ nào người vợ cũ kia không trong sáng vô tội như lời đồn? Phó Dạ Xuyên khẽ nhíu mày. Kiều Uyển Như thật quá mức thất lễ. Hắn vừa định bước tới kéo cô ta ra thì thấy Tô Nam bỗng xoay người lại, sắc mặt lạnh lẽo.
Giữa ánh mắt kinh ngạc của đám đông, Tô Nam nắm lấy tay Kiều Uyển Như, kéo thẳng về phía hồ bơi.
Kiều Uyển Như trong tay cô chẳng khác gì một con gà con yếu ớt, không có chút sức phản kháng.
Chỉ thấy Tô Nam bóp cằm cô ta, “bốp” một cái, tát thẳng vào mặt. Tiếng hét chói tai của Kiều Uyển Như vang lên.
Tô Nam buông tay, “bõm” một tiếng, Kiều Uyển Như rơi thẳng xuống hồ.
Tiếng khóc của cô ta lập tức im bặt, hoảng hốt vùng vẫy trong làn nước, nhếch nhác vô cùng.
Tô Nam thu tay lại, ánh mắt lạnh lẽo như băng, giọng nói thờ ơ:
“Chuyện chưa làm qua thì phải làm rồi mới nhận tội được chứ. Đỡ phải tự mình diễn tuồng, bây giờ thì tôi nhận đấy.”
Việc bị người khác ném xuống hồ trước mặt bao người khác hẳn với chuyện tự mình nhảy xuống. Ánh nhìn nghi ngờ của mọi người bắt đầu thay đổi.
Phó Dạ Xuyên cũng thoáng d.a.o động, Tô Nam lúc này như biến thành một người hoàn toàn khác.
Nước hồ không sâu, Kiều Uyển Như thấy không ai cứu mình, vừa định tự bò lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629123/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.