Editor: Lovonoo1510
“Ôn Noãn, là anh.” Giọng nói khàn khàn trầm thấp trong đêm nghe có vẻ kỳ dị.
Ôn Noãn ngừng giãy giụa, nghiêng đầu sang chỗ khác, là Đường Tử Khoáng đã lâu rồi chưa gặp, không nhìn rõ vẻ mặt của anh trong bóng tối, không khí xung quạnh lại thoang thoảng mùi rượu, “Anh uống say rồi à?”
“Không uống say.” Đường Tử Khoáng chôn trên vai cô lắc đầu, “Hoàn toàn tỉnh táo, dạ dày có chút khó chịu thôi, cho anh một ly sữa tươi………….”
Ôn Noãn nhặt chìa khoá từ trên đất lên mở cửa, đỡ Đường Tử Khoáng đi vào, mở đèn, để túi mua hàng cùng túi xách xuống, nhìn nghiêng thân thể nằm trên ghế salon với khuôn mặt tiều tuỵ không chịu nổi, hình dáng xương cốt tiêu tàn, cô nhíu chặt lông mày.
Đưa sữa tươi cho anh uống xong, cô ngồi xuống ghế salon bên cạnh, một thời gian không thấy anh, sao anh đã thành cái bộ dáng này rồi?
Đường Tử Khoáng chỉ hơi say một chút, sau khi uống sữa tươi, đã tỉnh táo như thường, nhưng rất mệt mỏi, anh mở mắt nhìn trần nhà, ánh mắt vô hồn xám xịt, thật lâu mới mệt mỏi mở miệng: “Ôn Noãn, chúng ta, thật sự, không còn khả năng sao?”
Ôn Noãn nhìn anh, suy nghĩ bách chuyển thiên hồi.
Cho tới nay, cô từng cùng Đường Tử Khoáng trải qua cuộc hôn nhân mờ nhạt ngắn ngủi đầy tiếc nuối, cô đã từng cho rằng mình mang thai đứa bé của anh mà nghĩ tới quay đầu lại, thật sự tin tưởng, cô sẽ nhanh chóng xoá bỏ những suy nghĩ này, trừ việc ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-tinh-yeu-am-ap-vao-dem-muon/3157474/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.