Sau khi Cố Dạ Thâm từ họcviện tài chính trở về, nghe Lâm An Kỳ miêu ta tình trạng lúc đó, anh lập tức đi xung quanh tìm người, ở học viện quảng cáo anh thấy Hàn Triết một thân một mình, mặt hốt hoảng nhìn xung quanh, lập tức tiến lên: “Noãn Noãn đâu?”
Hàn Triết lập tức nói tình hình Ôn Noãn vừa rồi, “Tôi đã tìm rất nhiều nơi, đều không có tìm thấy!” Cậu đã mệt đến thở không nổi.
“Làm sao anh có thể đề cập với cô ấy về Đồng…” Mặt Cố Dạ Thâm đã sớm đen lại, cau chặt lông mày, sau khi sắc mặt biến hoá mấy lần, mới thu lại tức giận trong mắt, chỉ trầm giọng nói: “Chia nhau ra, người nào tìm được trước thì báo lại.”
Bọn họ một mực tìm kiếm ở Phong Đại và vùng xung quanh, nhưng không biết Ôn Noãn đã trực tiếp ra khỏi sân trường, ngồi taxi chạy thẳng tới nghĩa trang công cộng Tây Sơn, đợi bọn họ nghĩ đến chạy tới thì cô cũng đã rời đi, chỉ để lại dấu vết đã từng tới.
Sau đó Cố Dạ Thâm lái xe qua phố mới Tây Trữ thì trong lòng khẽ động, đảo tay lái đi vào một ngõ nhỏ của Tây Trữ Lão Nhai, quả nhiên, ở nơi năm đó Đồng Diệu bị giết, Ôn Noãn đang đứng ở đó, đưa lưng về phía của anh.
Sau khi anh xuống xe thì xoải bước lớn đi qua, cô đang nắm chặt hai quả đấm, giống như một con thú nhỏ bị thương phát ra âm thanh đau đớn trầm thấp, hình như muốn khóc lớn, nhưng lại bị nghẹn ngào không phát ra được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-tinh-yeu-am-ap-vao-dem-muon/3157450/chuong-66-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.