Đến Đường trạch,bởi vì là thứ bảy nên Đường Ký cũng ở đây, từ trước đến giờ ông đều làmột người rất nghiêm túc, mặc dù thấy Ôn Noãn ông cũng rất vui, nhưngmặt vẫn nghiêm nghị: “Lần này sao lại lâu như vậy!”
Trong đầuĐường Tử Khoáng thấy buồn bực nhưng vẫn im lặng, Ôn Noãn vội vàng trảlời: “Cha, là tại con ở bên ngoài làm việc, mới vừa bắt đầu nên bận rộnmột chút.” Trước kia họ ít nhất thì hai tuần sẽ trở về Đường trạch mộtlần, nhưng khi cô cùng Đường Tử Khoáng ly hôn, ban đầu chỉ tạm thờikhông công khai, sau lại quên mất lệ cũ.
Sắc mặt Đường Ký dịu xuống, “Ừ, đi ra ngoài làm việc cũng tốt, nhưng con phải chú ý chớ để mệt mỏi.”
“Đi làm?” Lạc Phi vô cùng bất mãn, “Ôn Noãn bảo bối, có phải Thái Tử ngượcđãi con không hả? Ở Đường gia chức trách rất rõ ràng, Vạn Tuế gia vàThái Từ phụ trách kiếm tiền, con và Bổn cung phụ trách tiêu tiền, làmsao lại phiền đến con chạy đi mệt mỏi như vậy!”
“Mẹ, Tử Khoángkhông có ngược đãi con.” Ôn Noãn chột dạ không được tự nhiên nhìn ĐườngTử Khoáng một cái, “Là con cảm thấy buồn bực vì ở nhà quá nhàm chán, mànói ra thì công việc cũng không phiền hà gì ạ.”
Mặt Lạc Phi trànđầy hoài nghi, thấy cô chắc chắn như vậy lại không thể không tin tưởng,”Con làm ở công ty nhà nào vậy? Để Vạn Tuế Gia đánh tiếng chào hỏi, tính tình con quá tốt nên dễ bị người ta khi dễ, ta cũng không đồng ý nha!”
“Mẹ, con không muốn được chăm sóc đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-tinh-yeu-am-ap-vao-dem-muon/3157391/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.