Cố Dạ Thâm liếc bàn tay nhỏ bé đang nắm lấy cổ tay mình một cái, thật sâu trong mắt mơ hồ lóe sáng: “Muốn vượt qua một người mà ngay từ đầu đã bắt chước, nếu không có kinh nghiệm tương đối hoặc với tài năng bẩm sinh thì kết quả cuối cùng cô có thể sẽ mãi mãi bị hạn chế và ảnh hưởng phong cách của cô ấy.”
Ôn Noãn từ từ buông tay anh ra, không rõ chân tướng: “Vậy tôi phải làm thế nào?”
“Phương pháp tốt nhất là cô hãy bỏ cô ấy qua một bên, theo lý niệm và suy nghĩ của mình sáng tác ra phong cách tác phẩm, chỉ cần làm cho người ta hai mắt tỏa sáng cô sẽ bước đến từng bước thành công. Thành tựu của cô được nhận định ở trên trình độ của cô ấy thì đó mới thực sự là vượt qua.” Giọng nói của Cố Dạ Thâm trầm thấp, nói rất chậm nhưng lại có trọng lượng khác thường.
“Nhưng hiển nhiên con đường này sẽ thất khó khăn.” Ôn Noãn không ủng hộ, “Nói muốn tự tạo ra nhãn hiệu thuộc về mình dễ như vậy sao?”
“Trừ khi trên trời rơi xuống một miếng bánh lớn, nếu không mỗi một con đường thành công đều sẽ luôn xuất hiện chông gai.” Cố Dạ Thâm nghiêng mắt nhìn cô, “Ôn Noãn, nôn nóng cũng không phải là chuyện tốt.”
Bị nhìn thấu rồi! Ôn Noãn vô cùng thẹn thùng, mỗi ngày cô chỉ làm những chuyện vặt, cũng may là vừa mới bắt đầu, thời gian dài một chút đã không chịu được, cô thích thiết kế, cùng muốn làm nhà thiết kế, nếu như có thể thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-tinh-yeu-am-ap-vao-dem-muon/3157358/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.