Thời gian trôi qua, năm tháng thay đổi, ánh mắt của ai đó vẫn kiên định nhìn về một hướng.
Ôn Noãn không muốn cùng bạn bè ôn lại quá nhiều chuyện cũ vì sẽ làm cô nhớ tới chuyện của Đồng Diệu. Cô nhìn xung quanh một vòng “Bánh ngọt ấm áp”, “Do cậu mở sao?”
“Ừ.” Hàn Triết ngồi đối diện với cô, “Sau khi trở về từ Châu Phi, vì quen tự do đi lại nên mình không thích sáng chín chiều năm (làm văn phòng, giờ giấc gò bó),đầu mùa xuân năm nay mình đã mở quán này, cậu biết bánh ngọt nhà mình có ‘bí quyết gia truyền’ mà.” Cậu cười khẽ, hai má mơ hồ hiện lên lúm đồng tiền.
Ôn Noãn cười, “Bên trong bánh cậu đã cho thêm chất kích thích thật sao?”
Hàn Triết cười vui vẻ: “Đúng vậy, sẽ làm cậu nghiện không thể không ăn loại bánh này...”
Ở giai đoạn tình cảm của họ còn duy trì ở mức anh em, Hàn Triết từng dẫn cô về nhà cậu, mẹ của cậu rất nhiệt tình, hiền hòa, làm cho cô ăn rất nhiều bánh ngọt các vị.
Khi đó cô tham ăn, được ăn vui đến quên cả trời đất, Hàn Triết cười tươi đến mức lúm đồng tiền lõm sâu, giả vờ dụ dỗ hỏi cô: “Ôn Noãn, cậu biết tại sao mọi người ăn bánh ngọt nhà tớ làm lại muốn ăn nữa không?”
Cô rất phối hợp, nhét miếng bánh ngọt vào miệng rồi hỏi: “Tại sao?”
“Bởi vì nhà mình có bí quyết gia truyền.” Hàn Triết cười thần bí, thành công gây sự chú ý của cô, ngoắc ngoắc ngón tay hướng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-tinh-yeu-am-ap-vao-dem-muon/3157339/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.