Rất nhanh, Tiêu Tĩnhhối hận vì sự nhẹ dạ của chính mình, bởi vì Lý Hiểu dẫn cô đi theo đường nhỏ, còn nói cái gì nếu leo núi du lịch đi khu khai phá leo lên núibằng thang đá, vậy sẽ không có ý nghĩa, leo núi, trọng điểm ở một chữleo, dù sao túi du lịch do anh cầm, cô không phải cầm cái gì, tay khôngra trận, chẳng lẽ còn cảm thấy mệt sao?
Được Lý Hiểu đầu độc,Tiêu Tĩnh thật sự theo l:q,d anh đi đường nhỏ leo lên núi, hai ngườichọn một điểm an tĩnh lên núi, từ từ leo lên trên, khó được gần tựnhiên, Tiêu Tĩnh cảm thấy thời gian ở đây rất thoải mái, nhưng hàng nămkhông vận động kết quả leo một lát, cô đã cảm thấy chân không phải làcủa mình.
"Mệt quá." Thở từng ngụm từng ngụm, Tiêu Tĩnh khomngười, bộ mặt khổ sở nhìn Lý Hiểu, "Tôi có cảm giác chân không phải làcủa mình, nếu không tôi đi xuống đây."
"Chúng ta mới leo một lát, cô xem mới leo một chút như vậy, cố gắng lên, tôi tin tưởng cô...cônhất định có thể, chúng ta đã hẹn gặp hai bác trên đỉnh núi, coi như côkhông vì hai bác, tối thiểu, thì cũng phải làm tấm gương cho Chi Ca, nếu như nó leo lên được núi, lại phát hiện mẹ của mình chỉ leo một lát đãcảm thấy mệt mỏi mà bỏ cuộc, cô nói nó sẽ nghĩ như thế nào?"
LýHiểu xuất phát từ góc độ Tiêu Chi Ca, bởi vì Tiêu Chi Ca đã lặng lẽ nóicho anh biết, nhìn Tiêu Tĩnh không để ý thứ gì, nhưng tuyệt đối là mộtngười mẹ tốt.
Quả nhiên, nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-la-bao-vat/2265000/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.