Lúc Phương Thiệu Nhất trở về từ phòng đạo diễn, Nguyên Dã đang sắp xếp vali hành lý của mình, chiều nay anh bay rồi. Cát Tiểu Đào ở bên cạnh giúp anh thu dọn, đưa một chiếc quần lót sang, Nguyên Dã liếc nhìn bảo: “Của anh cậu.”
“Ồ.” Cát Tiểu Đào cất về, lại lấy một chiếc khác, “Cái này à?”
Nguyên Dã nhìn một chút: “Cũng là của anh cậu, thôi được rồi cậu không cần phải để ý tới chuyện quần lót nữa đâu.”
Đàn ông con trai với nhau không chú ý nhiều như vậy, với quan hệ của Cát Tiểu Đào cùng bọn họ thì cầm quần lót cũng không phải chuyện gì to tát. Cát Tiểu Đào đưa một bộ quần áo của Nguyên Dã tới: “Đúng là đã lâu rồi không đi theo, giờ ngay cả quần lót của anh em em cũng không nhận ra.”
“Câu này của cậu để người khác nghe thấy lại tưởng trợ lý muốn bức cung đấy!” Nguyên Dã cười cười bảo cậu.
“Bức cung cái gì?” Phương Thiệu Nhất đi tới, vừa khéo nghe thấy họ nói tới câu này.
“Em, Tiểu Đào, bức cung Dã phi, sau đó anh ấy thoái vị, em làm Đào phi nương nương.” Cát Tiểu Đào nói.
“Nói lung tung cái gì đấy,” Phương Thiệu Nhất nghe cậu ta nói vậy thì không muốn nghe tiếp nữa, hỏi Nguyên Dã, “Đã thu dọn xong chưa.”
“Xong ngay đây, dù sao em cũng không có nhiều đồ.” Nguyên Dã nói với hắn rồi quay đầu lại bảo Cát Tiểu Đào, “Còn Đào phi, cậu xem bộ dạng cậu có giống phi tử không?”
Cát Tiểu Đào cười hì hì bảo: “Em cũng chẳng thèm khát gì! Anh thì giống đấy! Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-em-van-con-mac-ao-khoac-cua-anh/584346/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.