Nguyên Dã đã bày tỏ thái độ của mình với đạo diễn từ trước, bộ phim này anh chỉ định thu một chút tiền biên kịch, bởi vì anh tới đây vốn không phải vì chuyện này. Cũng bởi vậy nên sau đó không cần thêm tên anh vào danh đề, đây không phải chuyện bộ phim này có hay hay không, dù là phim hay anh cũng không muốn đưa tên mình vào. Trước đó Nguyên Dã đã từ chối rất nhiều lời mời, trong đó không thiếu những người quen anh từng hợp tác, Nguyên Dã đều khéo léo từ chối.
Nếu sau đó lại nói anh làm việc cùng tổ biên kịch ở đây, chuyện này rất nực cười, cũng không tiện giải thích.
Lần này anh tới đây đơn thuần vì Phương Thiệu Nhất, mục đích rất đơn giản.
Nguyên Dã quay về chào hỏi đạo diễn một tiếng, cũng coi như trả kỳ nghỉ phép, lúc Nguyên Dã còn ở đoàn phim ngày nào hai người cũng tranh cãi ầm ĩ, anh đi rồi không có ai cãi cọ cùng lại thấy bứt rứt, nói chuyện với người khác cũng cảm thấy không đúng vị.
Cửa phòng đạo diễn không khóa, Nguyên Dã liền đẩy cửa đi vào, đạo diễn trông thấy anh, liền “ồ” một tiếng: “Thầy Nguyên về rồi đó hả?”
Nguyên Dã sờ sờ đầu, cười bảo: “Đừng trêu em nữa lãnh đạo à.”
Tưởng Lâm Xuyên cười lạnh một tiếng: “Ai là lãnh đạo của cậu cơ? Có ai bỏ lãnh đạo lại bay nhảy một mình không.”
“Ui ui tha cho em đi mà,” Nguyên Dã chắp tay trước ngực, cười hì hì: “Anh là lãnh đạo của em, lãnh đạo lớn.”
Có phân cảnh Tưởng Lâm Xuyên vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-em-van-con-mac-ao-khoac-cua-anh/584327/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.