Triệu Dương Thần xoay đầu nhìn bọn họ, mỉm cười :” Sau khi tôi chết, nhớ phải chăm sóc tốt cho chị dâu các người. Nhớ rõ, phải nghe theo lời cô ấy, không được bất kính, tận trung với cô ấy. Thấy cô ấy chính là thấy tôi”
- Đã rõ
“ ĐÙNG”
- ĐỪNG MÀ
Tần Hy thoát khỏi Lưu Tư Vũ chạy đến ôm lấy thân hình của đang ngã xuống :” Dương Thần, đừng mà “
Nước mắt của cô nhỏ lên mặt của anh. Triệu Dương Thần nhìn cô mỉm cười, nâng tay lên định lau nước mắt cho cô nhưng tay giơ được một nửa liền rơi xuống
- Dương Thần tỉnh lại, Dương Thần, anh mau tỉnh lại đi
- Không phải anh nói sẽ bù đắp cho em cả đời sao? Anh thất hứa, anh là đồ thất hứa
Tần Hy vừa khóc vừa nghẹn ngào khiến cho người ta nhìn thấy mà đau lòng. Cô khóc rất nhiều sau đó ngất đi
............
" Đừng mà, đừng mà...... tỉnh lại đi"
" A. a a "
Tần Hy giật mình ngồi dậy, đầu của cô có hơi đau, mùi này không phải là mùi khử trùng sao. Cô nhìn xung quanh đây là bệnh viện, ai đã đưa mình vào bệnh viện
Tần Hy vội vàng xuống giường, định mở cửa ra ngoài thì trùng hợp cũng có người đẩy cửa đi vào
Đập vào mắt cô là chiếc áo sơ mi đen quen thuộc, còn có mùi hương dễ chịu này. Là Triệu Dương Thần sao? Chẳng phải, chẳng phải.....
Anh nhìn cô gái nhỏ đang mở to hai mắt ngạc nhiên mà có phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-cung-ong-xa-tan-bao/2512428/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.