Trong chốc lát thân thể như rơi vào hầm băng, lại như rơi vào biển lửa, nóng lạnh đan xen.
Đầu Tô Tân choáng váng nặng nề, mơ màng cảm nhận được có người lại gần, cô cố gắng mở to mắt nhưng cũng chỉ có bóng người mơ hồ lắc lư trước mặt.
Không biết qua bao lâu, cơ thể thấy lạnh lẽo, cô lúc này mới cảm thấy tỉnh táo, mở mắt ra xem xét, đầu giường treo nước muối, bác sĩ mặc áo khoác blouse đứng ở đầu giường đang nói chuyện với y tá bên cạnh.
Cô cố gắng nghĩ một hồi, mới nhớ ra vừa rồi khi nghe điện thoại từ trợ lý Đàm không cẩn thận từ trên giường lăn xuống rất vất vả mới bò lại được lên giường liền mê mang.
"Tôi... Bị làm sao vậy?"
Lời vừa ra khỏi miệng, Tô Tân mới phát hiện thanh âm của mình nghẹn ngào, yết hầu giống như bị lửa thiêu, mỗi lần nuốt xuống đều cảm thấy đau đớn.
"Cô phát sốt, ba mươi chín độ năm" giọng nói bác sĩ ôn hòa: "Lần sau ngàn vạn lần đừng bất cẩn như vậy, phải kịp thời khám bệnh, nếu không sẽ sinh ra rất nhiều biến chứng."
Tô Tân cuối cùng cũng nghĩ ra, tối hôm qua cô uống rất nhiều rượu, lại ầm ĩ một trận cùng Giản Diệc Thận, người bị ướt, mặc váy kia ngồi rất lâu trong phòng vệ sinh ngồi.
"Cám ơn bác sĩ " Cô nhẹ giọng nói cám ơn.
Bác sĩ quay đầu lại, nói: "Lát nữa chuẩn bị cho cô một ít cháo, lúc nào đói thì ăn một chút, trong nhà có thuốc mỡ không? Nếu như không thì thuốc trị nấm hoặc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-cung-gian-tong/153138/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.