Nhà họ Ngôn khác xa với nhà họ Diệp. Ngôn Cảnh Huyên nhìn cánh cửa lớn vẫn đóng chặt không hề tỏ ra vui sướng. Sáng nay cô đã thông báo sẽ về nhà theo tập tục thì đáng lý ra giờ này họ đã mở cửa để xe của Diệp Quân Vũ vào trong. Thái độ đóng kín cửa này chính là muốn nói cho Diệp Quân Vũ biết cô không có giá trị tồn tại gì ở nhà họ cả. 
"Xin lỗi, tôi không ngờ bọn họ lại không biết điều như vậy!" 
Ngôn Cảnh Huyên cười nhạt lên tiếng trước khi Diệp Quân Vũ lại nổi cơn thịnh nộ. 
"Không phải lỗi của cô. Bọn họ muốn ra oai phủ đầu nhưng lại không biết đối tượng họ đang trêu chọc là ai. Dù sao có vào nhà họ Ngôn hay không cũng đâu quan trọng với cô đúng chứ?" 
Diệp Quân Vũ thông cảm đáp. 
"Đúng vậy, nếu họ không có thiện ý thì chúng ta đi. Nhưng mà sau này anh sẽ không đòi được lợi ích từ nhà họ Ngôn nữa." 
Ngôn Cảnh Huyên nghịch tóc nhìn chiếc xe bắt đầu lăn bánh. 
Nhà họ Ngôn đã phạm sai lầm nghiêm trọng, cô đoán không lâu nữa họ sẽ chạy đến biệt thự cầu xin cô tha thứ cho xem. Ở nước S này, họ có thể không xem ai vào mắt ngoại trừ Diệp Quân Vũ. 
"Cô nghĩ tôi cần sao?" Diệp Quân Vũ buồn cười: "Các vụ làm ăn nhà họ Ngôn có đều do chính phủ cung cấp. Sở dĩ họ được làm lâu dài vì tạo dựng được uy tín với thương buôn vùng biển. Nếu như trong mấy cuộc làm ăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-chong-cu-phat-hien-toi-om-con-bo-tron/2726511/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.